Khoảnh khắc kết thúc trận
chung kết giữa Việt Nam và Malaysia trở thành giây phút hạnh phúc nhất của hàng
triệu trái tim Việt Nam. Để đón nhận giây phút 10 năm mới có một lần này, tôi
cũng ùa ra đường như bao người khác. Con đường từ ngõ ra đến cổng chào thật tối,
thật lạnh nhưng vừa bước chân ra đường là tôi đã cảm nhận được bầu không khí
hoàn toàn khác. Những chiếc xe máy, ô tô lao nhanh trên đường mang theo lá cờ đỏ
rực in ánh sao vàng năm cánh. Tắc đường. Tiếng còi. Tiếng hét vàng “Việt Nam vô
địch!”. Khuôn mặt ai nấy cũng hạnh phúc lạ kì. Những người không quen biết cùng
cười nói, cùng trao nhau cái đập tay nhẹ nhàng nhưng ấm áp đến lạ kì. À, hóa ra
đây chính là tinh thần dân tộc, là làn sóng yêu nước mà mỗi con dân Việt Nam đều
có. Bất giác tôi cũng tự hét lên “Việt Nam vô địch”. Biết bao vết thương của
con người được chữa lành bởi một trận bóng, con người gần nhau hơn cũng nhờ trận
bóng. Lá cờ bay phấp phới trên đường kia hay chính là lá cờ luôn ẩn hiện đâu đó
trong khối óc người Việt để rồi khi đi đâu chúng ta vẫn tự hào vì là người Việt
Nam. Hơn 12h đêm tôi trở về nhà với vô vàn thứ cảm xúc chẳng thể gọi tên. Tình yêu
với quê hương chỉ có thể ẩn đi chứ không bao giờ có thể quên lãng. Yêu lắm Việt
Nam ạ. Xin gửi lời cảm ơn đến HLV Park Hang Seo, đến các chàng trai đầy tài
năng đã luyện tập không ngừng nhằm đem lại chiến thắng cho dân tộc, nâng cao vị
thế của Việt Nam trên trường quốc tế!
Nhận xét
Đăng nhận xét