Lâu rồi mới có thời
gian viết một thứ gì đó cho bản thân. Dạo này thấy văn mình khô cứng quá, chắc
vì mình chẳng luyện gì nhiều nên mới vậy. Mình hơi bị ghét bản thân mình rồi đó
nghen. Và mình sẽ làm một cuộc phỏng vấn ngắn với chính mình ngay sau đấy nhé!
PV: Chào bạn, bạn đã gặp
không ít áp lực trong khoảng thời gian vừa qua đúng không? Có thể chia sẻ cho bọn
mình biết được không?
N: Tất nhiên là được.
Mình mới về trường cấp hai Cửa Ông dạy một thời gian và cảm thấy vô cùng chán
ngán với nền giáo dục Việt Nam. Cuộc đời sao có lắm oái oăm đến vậy, phương
pháp giáo dục áp dụng thì OK thôi nhưng căn bản cũng phải đổi mới tất cả đi
theo cùng với nó chứ. Đừng để những phương pháp giáo dục đó xuất hiện trên những
trang giáo án, “bình mới rượu cũ” thì thay đổi làm gì. Cứ đến đợt thao giảng là
các thầy cô lại nghĩ cách để diễn, để cho mọi người thấy phương pháp đổi mới đã
tiến hành ra sao nhưng thực ra bình thường họ có “diễn” như giáo án thôi. Tất cả
chỉ là màn kịch ngắn kéo dài 45 phút thôi bạn ạ.
PV: Bạn đã đối mặt với
căng thẳng thế nào?
N: Mình chủ động cắt bỏ.
Mình đã xin nghỉ ở trung tâm mình đang công tác ở Hòn Gai. Mình không biết mình
có quyết định đúng hay sai nhưng cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều, kiểu như vứt
bỏ được một lượng mỡ lớn vậy, rất nhẹ bụng. Tất nhiên mình cũng cảm thấy khá tiếc,
vì công việc ở trung tâm đang diễn ra khá trôi chảy. Và mình nghĩ rằng trong
tương lai xa, nếu mình làm tốt mình có thể trụ lại ở trung tâm này.
PV: Mục tiêu của bạn là
gì?
N: Mục tiêu, trước mắt
mình nghĩ mình sẽ tập trung hoàn thành luận văn và sau đó sẽ bảo vệ nó thật tốt.
Sau đó mình sẽ tiếp tục làm việc ở trường Cửa Ông và kiếm them vài lớp dạy them
tại nhà.
PV: Chúc bạn luôn hạnh
phúc và thành công.
Nhận xét
Đăng nhận xét